Mưa nhớ nhà

0
17



(QBĐT) – Cơn mưa chợt nhớ cơn mưa
Ướt nhau tự xửa tự xưa ướt về
Lá tròn mắt đến ngô nghê
Cơn mưa lật sấp vân vê tay cười
Tháng ba gió vốn kiệm lời
Vắt vai mấy sợi tơ trời làm duyên
Tang tình mưa gõ bốn bên
Cho bông cỏ dại hát trên tay gầy
Em thò thẹn đến thơ ngây
Tôi độc ác đến đổ đầy lời mưa…
Vẫn còn bóng sáng bờ xưa
Cơn mưa ngốc nghếch cơn mưa ta ngồi.
                                                  Đinh Hương Giang